Trình Đại Lôi rõ ràng không muốn tạo quan hệ với Trần Gia Trang, một bữa cơm cũng chỉ là một bữa cơm. Những người như Trần Đức Sơn sớm đã sống thành nhân tinh, nghĩ tới lui với người ta nhiều lần thì có thể chờ họ móc tim móc phổi, thành tâm với mình, nghĩ tới đây trong lòng ông ta hừ lạnh một tiếng: Ngu xuẩn.
Trời chưa sáng, Trình Đại Lôi đã thức dậy, lặng yên không tiếng động rời khỏi Trần Gia Trang. Một nhóm năm người một lần nữa đáp lộ đi đến kinh thành.
Chung quy là nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, trên đường tất cả mọi người đều có tinh thần.
“Cũng không biết Trần gia tiểu cô nương có bộ dáng như thế nào, chúng ta đi vội vàng quá cho nên không kịp xem mặt.” Từ Thần Cơ vuốt vuốt râu.
“Ai, đẹp đến trình độ nào thì cũng không sánh được với Thôi cô nương.” Lưu Phát Tài nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây