Đợi đến hoàng hôn mặt trời lặn, hai nhà đều mắng mệt mỏi, ai ai cũng òa lên khóc sướt mướt rồi rời đi.
Cho tới giờ khắc này, Trình Đại Lôi mới duỗi lưng mệt mỏi, quay người trở về phủ thành chủ.
Lúc đúng ở cửa chính, Trình Đại Lôi còn duy trì bình tĩnh, nhưng đi trở về, trên mặt liền càng ngày càng không dễ nhìn.
Đều nói nhất tướng công thành vạn cốt khô (Vinh quang của bậc vua chúa cũng đều phải trả giá bằng sinh mạng của hàng vạn dân thường), xem như là một thành tựu lớn. Nhưng đằng sau thành tựu này chính là vạn hộ khóc. Lời của lão nương Tôn Tiểu Mao không phải hoàn toàn sai. Lần này giết Tôn Tiểu Mao, sau đó cho nhà hắn chút bạc, nhưng làm sao có thể đổi lại niềm vui của nhi tử.
Nếu mọi chuyện trên đời đều có thể giải quyết được bằng tiền thì tại sao tổ tiên lại tạo ra một chữ tình? Rốt cuộc không thể xé nát, giết ôn Tiểu Mao có thể không đúng, nhưng thả hắn cũng là sai, đây chính là lý do khiến Trình Đại Lôi xoắn xuýt phiền muộn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây