Sau khi thê tử của lão nhân gia mất sớm, ông cũng không đi bước nữa, trong nhà tuy có nhiều thê thiếp, lại có nữ nhân được các nơi hiếu kính. Thôi Bạch Ngọc kỳ thực chính là con thứ, nếu như không phải ỷ vào mỹ mạo cùng trí tuệ, thì địa vị trong nhà khẳng định không cao.
Phụ thân từng có rất nhiều nữ nhân, nhưng nếu ai có thể cùng ông tâm sự thì sợ một người cũng không có. Về phần nữ nhi, con cháu, lão nhân gia cũng bày mưu nghĩ kế, không thể để cho bất kỳ người nào phát triển an toàn.
Đối với con cháu của mình còn như vậy, huống chi là những thế gia quy thuận và Hoàng tộc Lý thị cao cao tại thượng.
Trong trí nhớ phụ thân một mực ngồi ở trong thư phòng mờ tối, biết nhìn người, tinh thông thao lược, khu lang nuốt hổ...... Những thứ này, phụ thân đều chơi rất thông thấu. Thiên hạ rộng lớn, những có lẽ sẽ không có ai biết lão nhân gia đang âm thầm suy nghĩ cái gì.
Nhưng nếu không nhờ một câu khẳng định của Trình Đại Lôi, thì Thôi Bạch Ngọc sợ là một đời một thế cũng sẽ không nghĩ đến. Lão nhân gia trí tuệ thông thái ngồi một mình trong thư phòng, thật sự có chút cô đơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây