Thôi Bạch Ngọc rất chán ghét ánh mắt như vậy, nếu là trước kia, Ca Thư Ly dám dùng ánh mắt này nhìn nàng, thì chính là tội chết chặt đầu. Nhưng lúc này không giống ngày xưa, bây giờ là thời điểm cần Ca Thư Ly, nàng cũng không tiện phát tác.
“Ca Thư Tướng quân nhanh chóng đi đi, an toàn quan trọng, ngày tháng sau đó còn rất dài.”
Ca Thư Ly lập tức lên tinh thần, hai tay ôm quyền: “Quận chúa yên tâm, thuộc hạ cho dù chết, cũng phải cứu quận chúa.”
Nói xong, nhảy cửa sổ rời đi, biến mất ở trong màn đêm.
Chờ hắn rời đi, nụ cười trên mặt của Thôi Bạch Ngọc mới dần dần biến mất. Nàng không am hiểu chuyện dây dưa với nam nhân, mà ngược lại càng vô cùng khinh thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây