“Chuyện này?” Tô Anh cẩn thận gạt lệ: “Huynh không chê ta có mệnh khắc chồng thì thôi, ta chỉ là tự trách, một mực không thể chiếu cố cho huynh, mùa đông mặc bông vải, mùa hè mặc trang phục may vá đơn sơ, tất cả đều không có ai chăm sóc. Nếu như ta không có ở đây, đáng lẽ huynh phải tìm một nữ nhân khác, dù sao có một số việc nam nhân như huynh không thể tự làm được.”
“...” Trình Đại Lôi.
“Cũng may hiện tại ta đã về, bên cạnh huynh cũng có người chăm sóc. Liễu Chỉ là người của huynh, Tiểu Đào là nha hoàn của ta, bây giờ họ đều đã lớn, nếu như huynh muốn, có thể thu các cô ấy vào làm thiếp. Nếu không thì tìm một người thật tốt trong sơn trại để gả.”
Trình Đại Lôi khẽ giật mình, lập tức nói: “Ta không phải người như vậy.”
Tô Anh lau nước mắt, bỗng nhiên nói: “Còn chuyện của Phiền trại chủ, rốt cuộc là huynh đã có chuyện gì với cô ấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây