Lưu A Cát trong lòng giật mình, Minh Đế bệ hạ thật đúng là tâm huyết dâng trào, dễ bị kích động a, chẳng lẽ hắn không biết chúng ta đã cầm tiền của nhà người khác.
“Bệ hạ, sứ giả bên Nhung Tộc đã sắp đến, bài thi này tuy tốt, nhưng sát khí quá nặng, nếu bị sứ giả Nhung Tộc biết ngài chọn bài thi này làm thứ hạng cao nhất, sợ là sẽ hoài nghi thành ý hòa đàm của chúng ta. Kiếm sáng tuy tốt, thế nhưng sau trận đại chiến, chúng ta cần nhất vẫn là khôi phục nguyên khí.”
“Chuyện này...” Minh Đế ngập ngừng, phát hiện cho dù mình là người đứng đầu đế quốc, những vẫn có một việc, hắn không thể làm được.
“Vậy thì không cần xếp hạng cho hắn, giờ chẳng qua là bài thi này có chút hữu dụng, đem nó chép xuống, để cho quân võ học hỏi một chút.” Minh Đế nói: “Đương nhiên, văn phong vẫn còn quá thô thiển, các ngươi phải chép lại thật chỉnh chu.”
Lưu A Cát gật gật đầu, bỗng nhiên nói: “Tiểu nhân nghe nói, nơi mà Ngưu Tam Cân ở Kinh Thành là do Bách Lý Thắng an bài, liệu hắn có phải là người của phủ Tướng Quân?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây