Võ Khoa Cử cũng không phải là ba năm tổ chức một lần, hoặc năm năm một lần, mà là trước giờ chưa từng được tổ chức. Trước giờ, Đế quốc chỉ có kỳ thi Văn cử, không hề có Võ cử, vì vậy mà người học võ trong Đế quốc không có đường đi lên. Người giang hồ cũng mặc kệ cái này cái kia, cũng chẳng cần biết thi võ đạo hay quân sự. Mà thật vất vả mới có một cơ hội, ai dễ chịu buông tha.
Không có danh thiếp thì phải làm sao bây giờ, đoạt thôi, canh giữ núi non hiểm trở, nhìn thấy có người tiến vào Kinh để tham sự thi cử, trực tiếp một đao đâm ra, cầm danh thiếp tiến vào Kinh thành. Dù sao thời đại này cũng không có ảnh, cứ nói tên trong danh thiếp chính là ta, thì ai quản được.
Trình Đại Lôi suy nghĩ cũng không khoa trương, rất có thể loại chuyện này đã xuất hiện. Bây giờ ở Trường An tụ tập rất nhiều người học võ, lại không biết bên trong có bao nhiêu sơn tặc, bao nhiêu hung đồ.
Trình Đại Lôi nghĩ đến, bỗng nhiên nghẹn ngào bật cười: Sự tình thật là náo nhiệt.
“Ngươi cười cái gì, chuyện đại sự của Đế quốc, nghe rất buồn cười sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây