Xích Mi khẽ giật mình, mở miệng cười to: “Tốt, mau tới giết ta, nhanh tới giết ta!”
“Đi chết đi!”
Phúc Đức Lặc giống một con bò mẹ bảo vệ con, đao bổ về phía Xích Mi. Xích Mi từ trên ghế phóng người lên, tránh thoát đường đao chém tới, cây roi thôi thì quất vào trên thân Phúc Đức Lặc.
“Đến, giết ta, giết ta!”
Đao vung ngang, chẻ dọc, chặt nghiêng, sát khí hiển hách. Phúc Đức Lặc chưa bao giờ cầm chặt đao giống như hôm nay, cũng chưa từng hăng hái muốn giết người như hôm nay, cho dù đối phương là huynh trưởng của hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây