Dã Nhân độ, một căn nhà tranh, một chiếc thuyền đánh cá thả neo trên mặt nước đóng băng.
“Bệnh rét của Tiểu nhị vẫn chưa khỏi, cứ như vậy thì e rằng chân sẽ phế mất, hiện tại, nước trên sông đã đóng băng, hơn nữa tháng này, chúng ta cũng không vụ làm ăn nào.” Trong túp lều, một người trung niên hút túi thuốc, thả khói, ngón tay gõ gõ trên bàn: “Nửa tháng trước, vụ buôn bán đó, giết chết nữ nhân cùng con trai bà ta, nhưng lại để tên nam nhân chạy mất, nếu không thì còn có thể cầm cự thêm được mấy ngày.”
Hắn ta châm thêm một bao thuốc, hít một hơi dài: “Lần này tên họ Dương muốn chiêu an chúng ta, không biết có ý đồ xấu gì, nhưng tóm lại là có cơ hội, ít nhất cũng có thể ăn một miếng cơm nó, chúng ta lần này đến Phong Vũ Đình thử chút vận may.”
Trong túp lều không có ánh sáng, chỉ có những ánh lửa từ tẩu thuốc đang nhấp nháy lóe lên sáng tắt. Trong khi nam nhân đang hút thuốc, hắn tiếp tục truyền dạy lại kinh nghiệm cho các nhi tử của mình.
Cực xa ra, trong phần mộ hoang phế có người nhô ra một tay...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây