Trước kia vì miếng ăn cho no bụng, hai người có thể chém giết nhau như là dã thú, dùng quyền cước đánh nhau. Hôm nay, thứ hai người tranh là thiên hạ, cả hai chỉ cách cái ghế một khoảng rất gần, tự nhiên ai cũng không chịu nhường cho.
Hai trận chiến có lẽ vốn không có khác nhau gì cả, bởi vì lùi lại phía sau chính là cái chết, không có lựa chọn nào khác.
Bây giờ hai người đã đắm chìm trong chiến đấu, hoàn toàn không ý thức được những sự việc xung quanh. Ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, nhịp hô hấp hơi nhanh, cả hai đều cảm thấy kiệt sức.
Dã Nguyên Hỏa đột nhiên vọt lên từ trên lưng ngựa, nhảy ra sau lưng Lý Hành Tai, lôi hắn từ trên lưng ngựa xuống. Lý Hành Tai tuyệt đối không nghĩ tới đối phương chơi chiêu này, nhất thời không chú tâm mà giờ nằm lăn trên đất. Phản ứng của hắn không hề chậm, cả người bổ nhào về phía trước, níu hai chân Dã Nguyên Hỏa lại, hất tung hắn khỏi mặt đất.
Loại trình độ này chiến đấu, chiêu thức đã không trọng yếu, tư thế và thể diện càng là thứ có cũng được không có cũng được. Hai bên có ý nghĩ là giống nhau, dùng răng hoặc nắm đấm, dùng hết thảy mọi thứ có thể dùng tới, nghĩ hết biện pháp giết chết đối phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây