Đang lúc Trình Đại Lôi mãi suy nghĩ thì đụng phải Thôi Bạch Ngọc. Lại nói, Thôi Bạch Ngọc cũng có một thân mỹ mạo, nhưng nếu so sánh với Dương Tiểu Muội thì cũng chỉ tính là hạng người qua loa.
Thôi Bạch Ngọc nhướng mày, hỏi: “Ngươi đứng đây thở ngắn thở dài làm gì?”
“Không có việc gì, không có việc gì.” Trình Đại Lôi đứng trước mặt Thôi Bạch Ngọc, cảm giác áp lực liền biến mất: “Đứng chung với người bình thường như ngươi, đúng là khiến ta tâm thần thanh thản a.”
Khuôn mặt Thôi Bạch Ngọc trong nháy mắt đen tới cực điểm, tức giận bất bình đeo lên hắc sa, cùng Tiểu Đao, Tiểu Nai rời đi.
Trình Đại Lôi sờ sờ đầu, không biết mình đã nói sai cái gì hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây