Lý Hành Tai mặt không đổi sắc, đáp lại: “Đúng là Dương Châu có rất nhiều vũ khí, nhưng binh lính Dương Châu lại yếu nhất đế quốc, ta nghĩ chư vị cũng đã nghe qua. Mười vạn đại quân vây Lạc Phượng thành, giằng co hơn tháng cũng không thể công phá, đủ để chứng minh điểm này. Nếu ta có một đội kỳ binh, tập kích lương thảo của hắn, thì binh của Giang Nam nhất định bại. Lý Tinh có gan vô mưu, sớm muộn gì cũng sẽ bị ta đánh bại. Sau này chỉ huy xuôi nam Bắc thượng, lấy thiên hạ như lấy đồ trong túi. Phong vương bái tướng, không thể thiếu chư vị.”
Mộc Trường Xuân cười lạnh nói: “Nói thì dễ, nhưng ngài lấy cái gì để bắt chúng ta tin ngài.”
“Tốt.” Giọng nói phía sau tấm bình phong đột nhiên đánh gãy lời của Mộc Trường Xuân, thanh âm kia nói một cách chậm rãi: “Tiêu dao vương là khách do ta mời đến, hắn có thể xuất hiện ở chỗ này đủ thấy thành ý của hắn. Giang Nam Binh tuy mạnh nhưng chưa hẳn không thể thắng. Hiện tại Tiêu dao vương đang lúc cần người, mà từ trước đến nay đều là cầu phú quý trong nguy hiểm, chúng ta ở trên biển kiếm sống, còn sợ nguy hiểm sao.”
Lời này của “Đông Hải phu nhân” đã thuyết phục được không ít tâm của mọi người, Lý Hành Tai đương nhiên là có chuyện nhờ vả, nhưng hồi báo chắc chắn phải đầy đủ. Phong vương bái tướng, thành chư hầu một phương, dù sao cũng tốt hơn là cô hồn dã quỷ trêm quần đảo này.
“Phu nhân là muốn khư khư cố chấp, để huynh đệ chúng ta đi chết thay cho ngoại nhân?” Mộc Trường Xuân lạnh lùng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây