“Nếu quả thật đã không có đường để chọn, vương thượng cũng có thể đấu một trận dũng khí với Lý Tinh?” Sở Vân Sinh hỏi.
Lý Hành Tai bất đắc dĩ phất phất tay: “Nếu như cùng đường mạt lộ, ta cũng không để ý một trận chiến. Có thể khai chiến cùng bất kỳ bên nào, cũng không thể bảo đảm hai phe còn lại không công kích chúng ta. Ba mặt khai chiến, chúng ta bây giờ không có thực lực này.”
Sở Vân Sinh cũng trầm mặc xuống, y mưu tính tốt, điều này đã được chứng minh vô số lần, cho nên y mới có thể được Lý Hành Tai giao phó nhiệm vụ quan trọng trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng không bột đố gột nên hồ, không có sức lực tuyệt đối thì y cũng vô dụng như một người khuyên bảo.
“Nhìn trước mắt, cũng chỉ có Lý Tinh ra mặt. Để bày tỏ thành ý, vương thượng phải đi một chuyến đến Dương Châu.”
“Ta mạo hiểm một lần cũng không sao, sợ chính là ngoan ngoãn theo ý của Lý Tinh, ngược lại bị hắn xem như công cụ mà lợi dụng. Nếu ta gia nhập liên minh chư hầu này, thì hành động của hắn không phải càng thêm danh chính ngôn thuận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây