Lý Nhạc Thiên, La Nghệ, Mã Siêu...... đám người thường xuyên tụ tập trong ngự thư phòng cũng không có ai là kẻ ngốc. Thế nhưng bọn họ cũng không thể xem Lư Tuấn Nghĩa là đứa ngốc được.
Sau khi cách thành ba mươi dặm, Lư Tuấn Nghĩa liền tận lực thả chậm tốc độ hành quân. Lề mà lề mề đi đến hoàng hôn, nhưng chỉ mới đi được sáu mươi dặm.
Lư Tuấn Nghĩa hạ lệnh hạ trại, ngày mai sau khi trời sáng sẽ tiếp tục lên đường.
Giám quân đi theo họ Trịnh, hắn có chút khó khăn, nói: “Lư tướng quân, bệ hạ lệnh chúng ta trong vòng hai ngày đuổi tới Trần Thương Thành, không thể sai sót, nếu không sẽ làm hỏng đại sư.”
Lư Tuấn Nghĩa nghiêm túc nói: “Chính vì chuyện này rất quan trọng cho nên chúng ta mới cần chú ý cẩn thận. Lộ trình kế tiếp, rất có thể sẽ gặp phải Nhung Tộc, dựa vào chúng ta, e sẽ không đủ thực lực để đánh một trận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây