Trái tim của mỗi người dường như đều bị nắm chặt, giống như là lúc nào cũng có thể bị bóp nát, bọn hắn nhìn chằm chằm màn đêm chung quanh. Hoảng hốt như thể lúc nào cũng có một con mãnh thú từ thượng cổ sẽ nhảy ra, một ngụm nhai nát vụn đầu của bọn hắn.
Trình Đại Lôi xuyên qua rừng rậm, ẩn thân trên tán cây, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp để ra tay. Cho tới bây giờ, Trình Đại Lôi đã dần dần sờ được chiêu thức tiên nhân đốt đèn con đường.
Trải qua một trận giao thủ với Tiểu Thiên Sư Trương Thiên Tứ, Trình Đại Lôi đã thu được không ít lợi ích, mà đối với một chiêu áp đáy hòm, tiên nhân đốt đèn của đối phương, Trình Đại Lôi cũng phá lệ bội phục. Mấy ngày nay, hắn đang cân nhắc, chờ hắn hiểu được chiêu thức này, thì hắn có thể ngộ chiêu khoái kiếm thứ tư.
Thật ra Trình Đại Lôi không có khủng bố như trong tưởng tượng của Đậu Trúc Đồng, sở dĩ hắn có thể giết người sạch sẽ gọn gàng như vậy, nguyên nhân chính là ẩn náu tốt. Trong một khu rừng rậm rạp như vậy, muốn tìm được một người không dễ, nhưng giết một người thì quá mức đơn giản.
Hắn không chịu đuổi tận giết tuyệt, chưa chắc là không muốn làm như vậy, mà là lo lắng chiến đấu quá lâu, chính mình lại lần nữa lâm vào vây công của đám người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây