Loại hình ảnh này đúng là không thể tưởng tượng nổi, để cho đám người Dã Lang đoàn nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin được trên thế giới này lại có người nắm giữ loại năng lực khó có thể tin này. Sát Mộc Ngân càng hoảng sợ hơn, chủy thủ trong tay phảng phất như đâm phải cự thạch vậy, không cách nào nhúc nhích, cho dù hắn có sử xuất toàn lực, vẫn không cách nào nhúc nhích được.
“Đệt con mẹ nó, cái này thì xong rồi, chọc lăng tiểu tử tức giận rồi!” Phong lão đầu lắc đầu, cảm thấy tiếc hận cho Sát Mộc ngân.
Lăng Tu chậm rãi xoay người, con ngươi trong suốt đen bóng, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cái chùy thủ bị hắn dùng ý niệm lực trói buộc ở gần đó, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Sát Mộc Ngân, chậm rãi mở miệng: “Muốn biết hậu quả là cái gì không?”
“Là... Là cái gì?”
Sát Mộc nNgân hỏi theo bản năng, mồ hôi lạnh ùa ra như mưa, khi đón nhận ánh mắt của Lăng Tu, hắn tựa như bị Độc xà để mắt tới vậy, cái loại cảm giác sinh mệnh bị uy hiếp này dị thường rõ ràng, làm cho linh hồn hắn phải run sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây