Nguyên bản hắn định thuyết phục những người này đừng vào đảo quỷ, nhưng ông trời tựa hồ cũng không đồng ý, Phong lão đầu không thể làm gì khác hơn là thở dài một tiếng: “Mà thôi mà thôi, các ngươi lên đảo thì sao?, không nghe người già nói thì sẽ chịu thiệt, chờ tới khi nhìn đồng bạn của mình chết đi, các ngươi mới có thể biết việc lên đảo là việc không có lý trí cỡ nào.” Dứt lời, không cần nhiều lời nữa.
Tựa hồ như nghe được sự chân thành cùng với thành khẩn trong giọng nói, thuyền trưởng nhóm hải tặc Dã Lang, hai tay ôm quyền nói: “Lão gia tử, không phải chúng ta vô lễ, mà vì chúng ta bỏ ra rất nhiều thử để đánh đổi Bảo tàng Forni, thật vất vả mới đi tới đây, kết quả lại có người báo cho biết đó là bảo tàng đã bị nguyền rủa, chiếm được thì sẽ làm cho người ta biến thành quái vật, bảo chúng ta trở về, nếu mà đổi lại là các ngươi, các ngươi sẽ trực tiếp rời đi hay sao?”
Nghe lời ấy, nội tâm Phong lão đầu bất đắc dĩ.
Mà Lăng Tu từ đầu đến cuối cũng không có nói câu nào, với hắn mà nói, sinh tử của những người này không có quan hệ với hắn, chỉ cần không ảnh hưởng đến bọn họ, những người này làm cái gì, nói cái gì, hắn cũng không quan tâm.
“Ta cũng không tin tưởng lời của ngài, nhưng ta nhìn ra được ngươi là muốn tốt cho chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây