“Chúng tôi đợi tin tốt từ các cậu.” Số 32 cười nói, “Hy vọng khi các cậu trở về, chúng tôi sẽ thấy được một số 6 tỉnh táo.”
Số 21 không mấy lạc quan: “Các cậu đừng uên, ngay cả khi số 6 tỉnh lại, thì cậu ta cũng là cái gai trong mắt lớp trưởng. Cậu ta không thể quay lại lớp, đến lúc đó các cậu định sắp xếp cho cậu ta thế nào? Để cậu ta trở thành một 'kẻ vô công rỗi nghề' trong trường sao?”
Câu nói này khiến lòng mọi người không khỏi chùng xuống, họ đều hiểu rằng số 21 nói đúng. Số 6 không tỉnh lại thì còn đỡ, nếu thực sự tỉnh lại, thì rắc rối sẽ kéo đến liên tiếp.
Nói đến đây, Tô Dung nhớ ra một vấn đề: “Đúng rồi, lát nữa chúng tôi đi rồi, phiền hai cậu đi hỏi thăm bạn cùng phòng của số 6 và số 26 xem tối qua họ có bị gọi tên không.”
Nói cũng thật xui xẻo, số 6 và số 26 lại ở chung một phòng. Kết quả là cả hai đều chết, đến nỗi muốn biết tình hình của họ, còn phải thông qua dân địa phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây