Trong khi họ đang trò chuyện, đám người nhân bản đang ra sức tấn công bên ngoài đang dần rơi vào trạng thái ngủ đông. Không có cách nào hoàn thành mệnh lệnh cao nhất, bọn họ sẽ phải chịu sự trừng phạt như vậy, sau đó sẽ phụ thuộc vào quyết định của quản trị viên.
Bỗng nhiên, giọng nói máy móc vang lên: “Đếm ngược khởi động: mười, chín, tám... ba, hai, một.”
Tiếng đếm ngược khởi động nhắc nhở Tô Dung một điều, cô nhìn về phía Tạ Kha Kha: “Uống thuốc đi.”
Bây giờ đã gần một tiếng đồng hồ, phải uống thuốc ngay, nếu không thật sự bị ô nhiễm thì có khóc cũng không kịp nữa.
Uống xong viên thuốc, cô cảm thấy tinh thần tỉnh táo hẳn. Giá mà lúc nãy đối mặt với đám người nhân bản tấn công, cô đã dùng [Bé bự ngủ say]. Tiếng khóc đủ để khiến những người nhân bản này khó chịu ít nhất một phút. Và khoảng thời gian một phút này đủ để cô tiêu diệt phần lớn bọn chúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây