Lúc này hai người bọn họ mới do do dự dự gật đầu.
“Chúng tôi định hùn vốn tặng mọi người mười vạn tệ, số tiền này mọi người tự mình chia ra, ý của mọi người như thế nào?” Sau khi bàn bạc có kết quả, lớp trưởng đứng đầu ra mặt hỏi.
Ba người đương nhiên không có ý kiến, Tạ Kha Kha nhìn Tô Dung, nhún nhún vai, vô cùng kéo thù hận, nói: “Tôi không thiếu tiền, không cần đâu.”
Lý Chí khờ khạo gãi gãi đầu: “Dường như tôi cũng không cống hiến được tác dụng gì nhiều, nếu lấy thì cũng rất ngại.”
Suy nghĩ một chút, Tô Dung lên tiếng nói: “Lý Chí lấy một vạn, Tạ Kha Kha ba vạn, còn lại là của tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây