“Anh nhìn bên kia!” Đột nhiên Tô Dung vội vàng nói: “Bên kia có điều tra viên biểu hiện bình thường.
Một chỗ cách xa tiệm bán lẻ, có mấy điều tra viên đứng ở trong góc, đang nhíu mày nhìn bên này. Dù cách thật xa cô cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ.
Giữa bọn họ cũng cách nhau một khoảng cách, nhưng cũng có thể nhìn ra đây là một đoàn đội, đang mấp máy miệng nói gì đó.
“Xem ra không phải đều là bị ô nhiễm.” Bạch Liễm hơi nghiêng đầu, đến gần Tô Dung, nhỏ giọng nói: “Nếu như có thể tìm được chỗ khác nhau giữa những người này và những người đã bị ô nhiễm kia, có lẽ có thể biết vấn đề nằm ở chỗ nào.”
Anh nói xong thì lại thở dài: “Nhưng dựa theo quy tắc của du khách, bọn họ sẽ không nói chuyện với chúng ta. Nếu như chờ cơ hội giống như vừa nãy thì sợ rằng không dễ dàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây