Đột nhiên bị nghi ngờ, Tô Dung cũng không hề tức giận, ngược lại còn lộ ra biểu cảm như nhẹ nhõm. Dưới tình huống chưa biết nguyên nhân kết quả, việc cô có thể thuần thục nói ra chính xác những quy tắc ở nơi này thật sự chính là một việc rất đáng nghi ngờ. Nếu không có ai phát hiện vấn đề này, thật sự khiến cô có chút thất vọng.
Bởi vì điều này chứng minh ba người còn lại hoàn toàn không còn tự suy nghĩ, giao gánh nặng sinh tồn của bọn họ lên cho một mình cô. Thật sự không dám giấu diếm, đối với những người như vậy Tô Dung thật sự không có quá nhiều suy nghĩ muốn giúp đỡ.
Nhưng rõ ràng, tuy rằng Tôn Giai Kỳ có suy nghĩ, nhưng lại suy nghĩ quá ít.
“Nếu tôi thật sự có vấn đề, vậy tôi không thể nào nói ra ngoài được.” Tô Dung nhún nhún vai: “Tôi có thể trực tiếp giả vờ giống như mọi người, cái gì cũng không biết không phải tốt hơn sao?”
Những lời này đúng là sự thật, nếu cô có vấn đề, vậy vì sao lại không hề giấu diếm nói hết tất cả mọi chuyện ra chứ? Chẳng qua nó chỉ làm tăng thêm sự nghi ngờ thôi. Ba người lập tức lộ ra biểu cảm ngượng ngùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây