Hiển nhiên tóc mái đã sớm biết bọn họ sẽ đến hỏi, vừa tránh ra để cho mấy người đi vào. Sau khi đóng cửa lại, cô ta ngồi trên giường bắt đầu kể lại chuyện sau khi Tô Dung rời đi.
“Sau khi Tiểu Hồng biến mất, rõ ràng bác sĩ đã tức giận. Cô ta ác độc cảnh cáo chúng tôi, nếu như ai trốn, ngày mai cắt bụng sẽ không có thuốc mê. Tôi nghi ngờ năng lực của cô ta chính là thuốc mê, chỉ là không biết sẽ phát động như thế nào.”
Lúc nói đến chỗ này, tóc mái hơi cong khóe miệng, rất có mấy phần cảm giác đắc ý. Dĩ nhiên cô ta cũng có tư cách đắc ý: “Chẳng qua tôi có thể nhìn ra, kích hoạt loại năng lực này cần có thời cơ. Nếu như tôi đoán không sai, bác sĩ nhất định cần phải thấy người muốn gây mê, mới có thể thi triển năng lực.”
“Thật lợi hại!” Tạ Kha Kha khen ngợi không chút keo kiệt, đồng thời cũng vô cùng tự mình biết mình: “Nếu như là tôi khẳng định không phát hiện ra được gì. Thôi, tôi hoàn toàn không trốn thoát được.”
Nghe cậu ta nói như vậy, mặc dù hôm qua đã nghe qua một lần, nhưng tóc mái vẫn nở nụ cười: “Lúc Tiểu Hồng cô đi không phải có nói với tôi lúc bác sĩ cắt bụng sẽ rất tập trung sao? Tôi quan sát một chút, phát hiện đúng là như vậy, cô ta cắt rất tập trung, không có để ý đến ai cả. Thậm chí tôi cố ý nói chuyện lớn tiếng, cô ta cũng không nhìn đến tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây