“... Haizz, nhưng chuyện này thật sự không thích hợp để cho em nghe.” Tô Dung tiếp tục than thở: “Nó là một chuyện rất quan trọng, em hoàn toàn không giúp gì được.”
Những lời này chính là đâm vào lòng của cô bé, đứa trẻ ở tuổi này rất có cảm giác chính nghĩa cứu vớt thế giới, cho nên cô bé nhanh chóng nói: “Lỡ như em có thể thì sao? Chị nhanh nói cho em đi! Cầu xin chị!”
Lúc này Tô Dung mới lên tiếng: “Thật ra, đứa bé trong bụng của chị không phải là con của chị.”
Nghe vậy, Tinh Tinh nhỏ giọng hô lên một tiếng, sau đó nhanh chóng che miệng lại: “Cái gì? Đứa bé trong bụng chị không phải của chị? Vậy thì là của ai?”
“Chị cũng không biết.” Tô Dung lộ ra vẻ buồn rầu: “Chị chỉ biết chắc là của một trong những bệnh nhân ở tầng năm, nhưng cụ thể là ai thì không biết được. Chờ sau khi chị sinh con xong bọn họ sẽ ôm đứa bé đi. Nhưng chị ngay cả mẹ chân chính của đứa bé cũng không biết, như vậy chẳng phải tương lai vĩnh viễn không thể gặp được đứa bé sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây