Điền Khinh Khinh cũng muốn mắng người, vì vậy hỏi Tô Dung: “Cậu cảm thấy cậu ta là chó gì?”
Tô Dung vô cùng có giáo dưỡng nín nửa ngày mới nói: “.... Lucky dog!”
“...”
“Chỉ tiếc Đình Nhã...” Sau khi cười đùa xong, Điền Khinh Khinh thở dài thật sâu. Trong bốn người bọn họ, chỉ có Liễu Đình Nhã là chưa đi ra. Nếu như sau đó quốc gia không có cách nào, chỉ sợ Liễu Đình Nhã sẽ không đi ra được.
Tô Dung lắc đầu một cái, an ủi cô ấy: “Không cần lo lắng, tổng cộng chúng ta đến nhiều người như vậy, nhưng bây giờ cũng chỉ còn lại chừng 10 người. Quốc gia nhất định sẽ nghĩ cách cứu những người này ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây