Chẳng qua khi nhìn thấy cái ghế đặt ở chỗ cánh cửa kia, Tô Dung nhướng mày một cái, đột nhiên nhỏ giọng nói: “Nhân viên đồng phục đỏ của chỗ này ở phe quỷ quái, sau khi chúng ta rời đi bọn họ có thể lấy cái ghế kia ra.”
Nếu là như vậy, vậy tiếp theo có thể gặp phiền phức. người tiếp theo đi vào cũng không nhất định giống Tô Dung, sau khi tiến hành xác định tình huống, nhanh chóng không để cho người tiến vào tiếp theo đóng cửa lại. Chờ bọn họ lấy được con dấu của phòng triển lãm tượng sáp, người bên ngoài đều đã tiến vào đây, của lại bị đóng lại, như thế sao bọn họ có thể trở về viện bảo tàng nghệ thuật gốc được chứ?
Nghe được lời của Tô Dung, Adam cũng nhíu mày. Cậu ta suy nghĩ một chút, cầm ra một đạo cụ quái đàm giống như nước trái cây, nâng cái ghế kia lên, bôi một ít lên chân cái ghế, sau đó lại đặt cái ghế về vị trí.
Làm xong cậu ta đứng thẳng lưng lên, lộ ra nụ cười tự tin: “Được rồi, bây giờ chắc sẽ không dời được nữa.”
Tô Dung nghe vậy, thử di chuyển cái ghế này, quả nhiên không nhúc nhích, mặc kệ cô dùng bao nhiêu sức cũng vô dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây