Đáng tiếc chỗ này là thế giới quái đàm, cô hoàn toàn không có tâm trạng thưởng thức. Chỉ là nghi ngờ nhìn những bức hình này, có thể nói cô không có tế bào nghệ thuật gì, dù sao cô cũng không nhìn ra tấm hình nào là tốt nhất. Chỉ cảm thấy đều không tệ, đều có thể khen một câu.
“Cô muốn tìm tấm hình hoàn mỹ nhất sao?” Đột nhiên, Tô Dung nghe được một giọng nam hỏi cô.
Cô kinh ngạc quay đầu lại, đã nhìn thấy người hỏi là một tấm hình. Người đàn ông trong hình có một mái tóc dài, nhìn qua rất có cảm giác nghệ thuật. Một đôi mắt nâu nhạt nhìn cô chăm chú, trên miệng nở một nụ cười thản nhiên.
Không đúng, mặc dù trong quy tắc viện bảo tàng Hoa Hồng “Hình sẽ không động” là sai, theo lý thuyết cô có thể nói chuyện với đối phương.
Nhưng Tô Dung còn nhớ quy tắc thứ ba của phòng triển lãm chụp ảnh: [Nếu như thấy có người nói chuyện với tấm hình, xin nhanh chóng cách xa người đó].
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây