Nghe vậy, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm. Sau khi cô cảm ơn Phùng Ngọc Linh thì nhanh chóng ăn cơm. Trong vòng 30 phút vừa ăn cơm vừa nghĩ lời muốn nói một lát nữa.
Lúc cô ăn hết miếng cơm cuối cùng, rốt cuộc Tô Dung cũng thấy được người cô muốn gặp. Một người đàn ông trung niên dáng người hơi mập, khóe miệng có một nốt ruồi nổi bậc, cầm một cái ly trà xứ màu trắng không nhanh không chậm đi vào, sau khi lấy cơm xong thì tùy ý ngồi xuống một góc.
Liếc nhìn thời gian, bây giờ mới 12 giờ 20 phút.
Sao lại đến sớm như vậy? Nghĩ như thế Tô Dung nói một tiếng với Phùng Ngọc Linh, sau đó đi đến.
Quản lý xưởng chế biến thấy Tô Dung đến chỗ này thì sửng sốt một chút, rất nhanh kịp phản ứng là đối phương tìm mình, lập tức hỏi: “có chuyện gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây