“Tôi có một người bạn ở bộ phận chăm sóc khách hàng không trở về, là một cô gái, đại khái khoảng 1 mét 5, tóc ngắn, trên đầu còn có một cái kẹp tóc, cậu có gặp cô ấy không?” Tô Dung gọn gàng dứt khoát hỏi.
Việc này cũng không cần giấu giếm, dù sao cũng không phải bọn họ giết người. Cho dù Phùng Ngọc Linh thật sự nhìn thấy thi thể cũng không có vấn đề gì.
Nhưng Phùng Ngọc Linh chỉ lắc đầu: “Tôi chưa từng gặp người này, sau khi chúng ta ăn cơm xong thì tôi trực tiếp trở về đây. Tôi đi giúp cậu hỏi mấy người phía trước xem có ai từng gặp cô ấy không.”
“Cảm ơn, làm phiền cậu rồi.” Tô Dung lập tức nói lời cảm ơn. Đã có người đồng ý hỗ trợ, vậy cứ nằm chờ thôi.
Chờ cô ấy đi rồi, áo lông xám lập tức hỏi: “Sao cô lại quen biết cô ta?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây