Bọn họ phải sống trong thành phố, chống đỡ đến khi quốc gia đến cứu. Nhưng chuyện này rất dễ dàng sao?
Chắc là thế giới quái đàm không có camera, cho dù có, đám người từ bên ngoài đến như bọn họ cũng rất khó điều khiển. Hơn nữa bây giờ bọn họ ở trong một thế giới khác với thế giới hiện thực và thế giới quái đàm, coi như muốn đi tìm cũng phải phí rất nhiều công sức thời gian.
Tóm lại dựa theo cục diện trước mặt này Tô Dung phán đoán, bọn họ đại khái phải ở “Thành phố động vật” này một đoạn thời gian rất dài.
Sau khi suy nghĩ xong, Tô Dung dặn dò ba người còn lại: “Trước hết nghe lời đã, chờ biết tình huống rõ ràng thì lại nói sau. Chuyện quan trọng nhất, đừng quên mình là người.”
Đây là chuyện cô lo lắng nhất, đây là một thế giới tất cả nhân viên đều có đầu động vật, tất cả bọn họ đều cho rằng nhân loại mới là động vật cấp thấp. Ở dưới tình huống này, nếu có người có ý chí không kiên định rất dễ dàng bị vặn vẹo nhận biết. Mà một khi như vậy, muốn rời đi sẽ rất khó khăn. Mặc kệ như thế nào, chắc nơi này cũng được xem như là dưới sự thống trị của “nó“. Ở địa bàn của “nó” bị thay đổi nhận biết, sẽ trở thành con rối của “nó“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây