Mà nếu như không muốn học, coi như để cho người này vào đại học bình thường, cũng sẽ không học được gì cả.
Nghĩ thông suốt một chuyện này, tâm trạng của cậu ta đã tốt hơn nhiều, cũng không nói chuyện làm ồn ào với Tô Dung nữa, ngoan ngoãn ngồi một bên chơi điện thoại.
Trước tiên xe đưa Tô Dung về nhà, lúc đến dưới lầu nhà cô, Tạ Kha Kha vẫn có chút lưu luyến: “Nếu không cậu đến nhà tôi chơi nhé?”
“Không cần.” Tô Dung lễ phép mỉm cười, cô vẫn biết chừng mực: “Nghỉ lễ vui vẻ, trước tiên chúc cậu năm mới vui vẻ.”
Chờ đối phương rời đi, cô mới đi lên lầu. Gần nửa năm không trở về, trong nhà đầy bụi bặm, Tô Dung thở dài đặt hành lý qua một bên, vén tay áo lên bắt đầu thu dọn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây