Do dự một chút, Tô Dung vẫn gõ cửa, kêu một tiếng: “Tôi vào đây!”
Sau đó cô chờ một lát, lại đẩy cửa vào.
Trong phòng, Điền Khinh Khinh ngồi ở trên giường, xung quanh có không ít cục khăn giấy. Mắt đỏ hoe, trên mặt còn có nước mắt, đang nhìn cô.
Nhất thời Tô Dung hiểu được, đây là muốn cô an ủi. Nếu không, mới vừa rồi thời gian cô chờ ở bên ngoài cũng đủ cho đối phương che giấu rồi.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tô Dung dứt khoát hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây