Tiểu Lưu kéo kính râm xuống một góc, tùy tiện nói: “Dù sao những nơi cần thăm dò hôm qua cũng đã thăm dò xong hết rồi, những nơi khác cũng không phải chỗ chúng tôi có thể đi, hôm nay cứ gác chuyện đó sang một bên đi, chờ mấy người anh Trịnh thăm dò trở về sẽ chỉ huy!”
Hắn ta thật sự hiểu rất rõ thực lực của bản thân, tiến vào quái đàm chỉ dựa vào bản thân hắn ta thì chỉ có con đường chết. Tuy nhiên hắn ta không hề đến gần những nơi nguy hiểm, có thể dựa vào người khác mang thông quan thì sẽ cố gắng dựa vào người khác.
Chu Hâm cũng bị hắn ta thuyết phục, tuy rằng cậu ta tự nhận bản thân có thể tự thông quan một quái đàm, trên người vẫn có chút thực lực. Nhưng nếu có thể bớt một chút nguy hiểm thì ai lại không muốn chứ? Dù sao vẫn còn một người “Đồng phạm”, nếu như bị mắng thì hắn ta sẽ bị mắng đầu tiên.
Việc này cũng giống như khi còn đi học, nếu chỉ có một mình bản thân không làm bài tập hè thì chắc chắn sẽ không dám. Nhưng nếu cậu bạn thân nói với bạn rằng cậu ta cũng không có ý định làm bài tập hè, vậy tất nhiên bạn sẽ có dũng khí để làm loạn một trận.
Anh Trịnh là tên của người đàn ông mặc áo lông, cũng không biết vì sao Tiểu Lưu và anh Trịnh lại có mối quan hệ tốt như vậy. Tô Dung nghĩ như vậy, cũng cứ hỏi như vậy: “Lúc trước anh và anh Trịnh đã quen biết nhau rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây