Tôn Dương ngồi dậy, nói thì thầm với tờ giấy: “Lời ít nhưng độc miệng, thông minh nhạy bén, hơn nữa… Thích giúp đỡ mọi người, là như thế này sao?”
Luôn có cảm giác nói ít nhưng độc miệng và hòa thuận vui vẻ giúp đỡ người khác là hai điều trái ngược với nhau, Tạ Kha Kha gãi gãi đầu, không quá xác định: “Có lẽ là vậy? Dù sao thì cô ấy thật sự là người tốt!”
Thông qua những gì cậu ta vừa mới kể, Tôn Dung cũng cho rằng có lẽ Tô Dung là người tốt. Nói như vậy, luận điểm lúc trước bọn họ cùng phỏng đoán “‘ Cà phê ’ sẽ đuổi tận giết tiệt tổ điều tra viên” đã bị lật đổ.
“Đáng tiếc không thể nhìn thấy cô ấy đã làm thế nào để giải quyết nguồn ô nhiễm.” Đối với điều này Tôn Dương vẫn có chút tiếc nuối, nhưng lần này bọn họ đã đạt được rất nhiều manh mối.
Mắt thấy đã sắp đến trường học, anh ta bảo Tạ Kha Kha đánh thức Tô Dung, sau đó dặn dò: “Về phần tin tức về thân phận của ‘ Cà phê ’, hy vọng bạn học Tạ Kha Kha hãy bảo mật thật tốt, đừng nói cho bất kỳ ai, nếu không các người sẽ phải gánh vác trách nhiệm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây