Nhưng xét thấy nguồn ô nhiễm của “Quy tắc quái đàm Vườn bách thảo Màu đỏ” đã bị tiêu diệt, người Hoa Hạ sẽ không có khả năng tiếp tục tiến vào quái đàm này, cho nên đương nhiên không cần phải kiêng kị điều này.
Nghe vậy, Tạ Kha Kha vốn dĩ đang thoải mái hào phóng định kể ra tất cả những chuyện trải qua trong quái đàm, lại đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cả người cứng đờ, xấu hổ liếc nhìn Tô Dung ngồi bên cạnh.
Chú ý tới động tác của cậu ta, suýt chút nữa Tô Dung đã cười ra tiếng tới. Cô đương nhiên biết vì sao Tạ Kha Kha lại xấu hổ, dù sao vừa rồi tên nhóc này cũng đã thổi phồng những hành động của bản thân trong quái đàm đến trên trời, nếu hiện tại nói ra sự thật, chẳng phải sẽ trực tiếp lòi đuôi sao? Khoác lác là một chuyện, nhưng khoác lác rồi bị vạch trần lại là một chuyện khác.
Tôn Dương cũng chú ý đến sự chần chừ của Tạ Kha Kha, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Có việc gì đó không tiện sao?”
Nếu săn sóc một chút, đương nhiên Tô Dung sẽ lấy một cái cớ để xuống xe, như vậy Tạ Kha Kha cũng sẽ không còn băn khoăn điều gì nữa. Nhưng cuộc nói chuyện này đối với cô cũng khá quan trọng, dù sao đây cũng là quái đàm đầu tiên Tô Dung thông quan khi vẫn còn đồng đội, nhân viên chính phủ dò hỏi cậu ta cũng giống với việc dò hỏi những người sau này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây