“Chúng tôi đã biết rồi.” Tô Dung gật đầu. Trong lúc trò chuyện, chuông báo chuẩn bị vào lớp vang lên, bọn họ sắp bắt đầu tiết học.
Quả nhiên như Tạ Kha Kha nói, giáo viên gõ vào bức hình trên màn hình, ôn hòa nói với mọi người: “Vì các em đều là học sinh mới, nên nhiệm vụ trong tiết mỹ thuật hôm nay chính là sao chép bức hình này, bút vẽ, giấy và hình ảnh, tôi đã đặt sẵn trên bàn của các em rồi. Bây giờ hãy bắt đầu nào, sau khi vẽ xong, nộp bài cho tôi xem, nếu đạt yêu cầu thì có thể tan học.”
Nếu không vượt qua thì sẽ thế nào, người này không nói, nhưng cũng không cần nói. Mọi người đều ngầm hiểu , nếu vượt qua thì được tan học, vậy thì mãi không vượt qua thì đương nhiên mãi không được tan học.
“Ý, ý ‘đạt yêu cầu’ của hắn là là...” Biểu cảm của số 23 không được đẹp lắm, do dự hỏi: “Là ý chúng ta phải vẽ cho giống hoàn toàn sao?”
Thấy cô ấy nhanh chóng phát hiện ra điểm này, Tô Dung rốt cuộc nhận ra cô ấy đã khôi phục lại lý trí rồi. Quả nhiên điều tra viên có thể đến “Trường trung học số 13” này đều không phải dạng vừa, chỉ không biết số 32 rốt cuộc đã làm sao mà khiến cô ấy bị ô nhiễm sâu đến thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây