Tôi Có Một Căn Phòng Khủng Bố

Chương 97: Bút tiên rung dữ dội

Chương Trước Chương Tiếp

“Căn phòng ngủ này không giống với mấy căn phòng trước đó.” Chu Giai Ninh đứng trước cửa phòng, nhìn điệu bộ của hắn thì hẳn là đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ chạy: “Có cảm giác như căn phòng bí mật để thoát hiểm, chẳng lẽ lối ra nằm ở đây?”

“Không biết, lần đầu tiên tôi gặp nhà ma có độ hạn chế thấp như vậy. Tâm tư của ông chủ ghê gớm thật, hắn cũng không sợ du khách gặp chuyện không may.” Phí Hữu Lượng đi đến bên cạnh cái ghế, tiện tay cầm mấy tờ giấy trắng lên, bên trên mỗi tờ có viết: Lúc nào tôi sẽ chết? Tôi sẽ chết bằng phương thức gì? Người chết kế tiếp là ai?

“Nhìn cảnh này có hơi giống với chơi bút tiên, nhưng mà…” Phí Hữu Lượng lại nhìn về phía cây bút bi bị quấn băng keo trong suốt trên ghế: “Cây bút này cũng hơi bị hiếm à nha?”

“Có thể có cơ quan gì không?” Chu Giai Ninh cũng đã bước tơi, cầm bút bi trong tay, dùng sức ấn, thiếu chút nữa là làm vỡ luôn cán bút: “Cũng giống như một cây bút bình thường thôi.”

“Cậu còn nhớ trước khi vào, ông chủ nhà ma đã từng nói gì hay không?”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️