Tôi Có Một Căn Phòng Khủng Bố

Chương 74: Chụp ảnh chung

Chương Trước Chương Tiếp

Màu đỏ là màu có bước sóng dài nhất trong quang phổ, là màu có sắc thái rõ rệt nhất, mà màu đen thì lại vừa may tương phản, hai màu này phối hợp với nhau, sinh ra một hiệu quả thị giác đặc biệt.

Phòng màu đen giống như đêm tối, người tí hon màu đỏ giống như máu, cả hai hòa vào một thể, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng áp lực.

“Đứa nhỏ này không có việc gì thì liền thích ngẩn người, vẽ tranh, nó cũng không đi ra ngoài, lúc nào cũng tự giam mình ở trong phòng.” Người phụ nữ đen gầy không biết đã đến từ lúc nào, trong tay cô ta đang cầm 2 ly nước: “Tôi hiện tại không mong muốn gì nhiều, chỉ cầu nó có thể giống như những đứa trẻ bình thường, vui vẻ lớn lên là được.”

Người phụ nữ đưa một ly nước cho Trần Ca, một ly nước khác đặt bên cạnh thằng bé: “Chúng ta ra ngoài nói chuyện, nó rất sợ người lạ.”

“Được.” Trần Ca cầm ly nước, trở lại phòng khách, người phụ nữ đen gầy ngồi đối diện với hắn.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️