“Tìm Thiên Đường trong giếng?” Trần Ca nhìn bóng dáng đứa bé trai, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, nét mặt hắn gần như không khống chế được.
Xoay người hít sâu một hơi, Trần Ca cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại. Vừa rồi, thái độ khác thường của hắn không bị người phụ nữ kia phát hiện.
Nhưng ngay khi hắn còn cảm thấy may mắn, thì vừa cúi đầu, lại phát hiện đứa bé trai đang nhìn hắn, ánh mắt đó y hệt ánh mắt nó nhìn Từ Uyển sau khi đã liễm dung.
“Phạm Úc, về nhà thôi.” Người phụ nữ liên tục nói to, đứa bé trai rời khỏi cái giếng, nó cúi thấp đầu, tâm trạng dường như tốt lên rất nhiều.
Ra khỏi tòa nhà kinh dị, ánh mặt trời một lần nữa chiếu lên người, thằng bé lại quay trở về bộ dáng lúc trước, trầm mặc ít nói, trong mắt không che giấu được hoảng sợ, cũng không biết là nó sợ ánh sáng, hay là... Sợ người sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây