Ánh mặt trời giữa trưa có hơi chói mắt, người phụ nữa cùng đứa bé trai đứng trước cửa Tòa nhà kinh dị, cho dù Trần Ca đã từ chối rất rõ ràng, nhưng bọn họ vẫn không rời khỏi.
“Thằng bé rất muốn đi tham quan Tòa nhà kinh dị, đây là lời hứa của tôi với nó, anh có thể giúp một chút hay không.” Người phụ nữ lấy trong ba lô ra tờ một trăm tệ: “Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Trần Ca không nhận tiền của cô ta, nghi ngờ hỏi: “Vì sao các người cứ nhất định phải vào Tòa nhà kinh dị? Đứa nhỏ này mới tám chín tuổi, hoàn cảnh bên trong Tòa nhà kinh dị lại rất phức tạp, dễ tạo thành ảnh hưởng tâm lý đối với trẻ nhỏ.”
Người phụ nữ cười khổ, cô không trả lời câu hỏi của Trần Ca, mà xoay người, vuốt vuốt mái tóc mềm mại của thằng bé kia: “Phạm Úc, hay là chúng ta đi chơi mấy trò chơi khác đi, được không…”
Còn chưa dứt lời, thằng bé đã gạt tay người phụ nữ qua một bên, đứa nhỏ này không thích người khác đụng vào, dù là có lòng tốt cũng không được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây