Hai mắt Trần Ca gắt gao nhìn về phía cái ghế trong hành lang, hắn đứng sóng vai với cánh cửa, hơi nghiêng người một chút, trong tay cầm chặt búa.
Đợi hơn mười giây, cái ghế trong hành lanh vẫn không nhúc nhích.
“Chẳng lẽ là do mình nhìn nhầm?” Trần Ca bước lên vài bước, mở ứng dụng quay phim trong điện thoại lên, sau đó đặt nó trên khóa xích bên ngoài cửa thủy tinh.
Làm xong, hắn lui về khu đất trống bên ngoài ký túc xá, lẳng lặng chờ.
Sân trường lúc nửa đêm yên tĩnh một cái lạ thường, ngay cả tiếng côn trùng kêu cùng với tiếng chim hót cũng không có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây