“Không được.” Đội trưởng Lý lắc đầu, không chút do dự từ chối: “Bắt đào phạm là chuyện của cảnh sát chúng tôi, sao có thể để cậu mạo hiểm được?”
“Tôi ở Tòa nhà kinh dị chỉ để tạo dấu hiệu giả, khiến cho Trương Bằng lầm tưởng bản thân chưa bị bại lộ. Như vậy, hắn sẽ dựa theo kế hoạch đã vạch ra từ trước, đến tìm tôi. Lúc đó, xác suất hắn xuất hiện ở khu vực phụ cận công viên là rất lớn, các người có thể dễ dàng vây bắt hắn.” Sau khi suy nghĩ thật kỹ, Trần Ca mới đưa ra ý kiến của mình: “Lần này nếu không bắt được hắn, sợ là sau này tôi sẽ phải sống trong lo lắng, sợ hãi, nói gì đi nữa thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể quay lại.”
“Phương án vây bắt cụ thể phải thương nghị cùng cục cảnh sát thành phố, sau đó mới có thể đưa ra quyết định. Vụ án diệt môn tại nhà trọ Bình An là do họ phụ trách, đội điều tra tây thành phố của chúng tôi chỉ theo hỗ trợ mà thôi. Đề nghị của cậu sẽ được truyền đạt lại cho họ.” Đội trưởng Lý cất máy tính, bấm điện thoại gọi, sau đó dẫn người của mình rời đi.
“Tiểu Trần, hay là cậu nghe theo cảnh sát đi, tránh đi một thời gian.” Từ thúc có hơi lo lắng, đợi nhóm người của đội trưởng Lý đi khỏi mới dám bước tới.
“Trốn tránh không giải quyết được vấn đề, thúc đừng khuyên tôi nữa.” Sau khi xem hết băng ghi hình, Trần Ca quay về Tòa nhà kinh dị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây