Một mình Trần Ca ngồi ở bên trong căn phòng đen kịt, lầm bầu lầu bầu với bốn con búp bê, hình ảnh này có chút quái đản, may mà không có ai nhìn thấy.
“Tôi không biết vì sao các người lại xuất hiện trong Tòa nhà kinh dị của tôi, cũng không biết nên xưng hô với các người như thế nào. Nhưng có một điều tôi có thể cam đoan, tôi không có ác ý.”
Trong phòng chỉ có giọng của Trần Ca quanh quẩn, hắn nhìn bốn con búp bê trước mắt, có loại suy nghĩ vô cùng mâu thuẫn.
Hi vọng chúng có thể có phản ứng, đáp lại những lời mà hắn vừa nói. Lại sợ hãi chúng đột nhiên cử động… Gây ra chuyện gì đó nguy hiểm.
Vài giây trôi qua, Trần Ca cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều. Hắn quyết định đổi một phương thức khác: “Chạy trốn lúc nửa đêm mô phỏng nhà trọ Bình An năm năm trước, bốn người các người hẳn là người bị hại trong vụ án diệt môn năm đó…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây