“Anh đi trước đi, nghe nói nhà ma này dùng mức độ gây sợ hãi để phân cấp độ, khó khăn lắm mới có dịp đi vào bối cảnh có độ khó khăn cao nhất, tôi còn muốn quay lại dạo thử một vòng.” Dạ Tiểu Tâm vẫn đứng trong phòng viện trưởng chưa đi ra.
Tạp âm phát ra từ trong máy ghi âm càng lúc càng lớn, trong tiếng xẹt của dòng điện bắt đầu ẩn ẩn nhiễu thêm một loại âm thanh khác.
Nghe giống như có người đang thở dốc, lại nghe như đang khóc.
Hàn Thu Minh nhìn đồng hồ, chỉ còn hơn hai phút, hắn cũng không cưỡng cầu: “Được, vậy cô nhớ chú ý an toàn.”
Nói xong hắn cầm theo máy ghi âm chạy ra ngoài một mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây