“Chẳng lẽ bố mẹ ông chủ Trần bị hắn…” Tống An giảm giác giường như trong cổ họng mình chất đầy vụn băng, lúc nói ra những lời này, môi hắn không ngừng run lên.
“Lúc ở căn phòng gần cửa, cậu cũng có thấy vết máu ở mép giường đúng không? Khi đó có người ngoài nên tôi không tiện nói ra.” Quách Miểu cho tay vào túi, rút ra một điếu thuốc, ngậm vào miệng: “Máu nhân tạo không có màu như vậy, vết cào cùng với dấu tay mà chúng ta thấy đều là người thật để lại đó.”
“Trong bối cảnh này có rất nhiều vết cào giống như vậy, nếu như chúng đều là…thật?” Tống An rùng mình một cái, quét mắt nhìn bốn phía. Đây nào phải nhà ma, rõ ràng là lò sát sinh.
“Lão đại, chúng ta báo cảnh sát đi?”
“Tôi cũng muốn thế, nhưng mà đến tham quan nhà ma của người ta, vừa vào 10 phút lại đi báo cảnh sát, lỡ như chúng ta hiểu lầm ông chủ Trần, vậy thì nửa đời sau đừng mong ngóc đầu lên nữa.” Quách Miểu cắn điếu thuốc: “Hội hợp với những người khác trước đã.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây