“Ông chủ Trần, anh cứ nói thật đi, rốt cuộc trên người em trai tôi đã phát sinh chuyện gì? Bệnh của nó có còn tái phát nữa không?”
Trần Ca nói lập lờ nước đôi càng khiến Vương Hải Long không yên lòng.
“Sẽ không tái phát nữa đâu, bởi vì thứ kia không phải bệnh.” Trần Ca ra hiệu bảo Vương Hải Long tỉnh táo lại: “Đừng nghĩ nhiều quá, hiện tại, việc cấp bách chính là giúp Vương Thanh Long có thể sinh hoạt như người bình thường.”
Vương Hải Long còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Trần Ca đánh gãy: “Em trai của anh không giao tiếp với bên ngoài suốt một thời gian dài, dường như đã tạo thành thói quen cô lập chính mình. Cái này rất bất lợi đối với việc cậu ta trở lại cuộc sống bình thường, nếu như có thể, tốt nhất gia đình anh nên dẫn cậu ta ra ngoài nhiều một chút.
Trần Ca cảm thông sâu sắc với những chuyện mà Vương Thanh Long gặp phải. Một đứa trẻ ngoan lại biến thành như vậy, sợ người khác thấy mình sẽ bị dọa, trốn ở góc xe không dám ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây