“Mau đóng cửa lại!” Dường như người phụ nữ hiểu rõ bản thân mình có hơi kinh dị, cô ta vội vã đi vào buồng trong.
“Được.” Trần Ca không đóng kín cửa mà chừa lại một khe hở rộng bằng đầu ngón tay, còn chưa bước vào nhà, hắn đã tính đến đường lui.
Đeo ba lô đứng ở phòng khách, Trần Ca nhìn vào buồng trong, người phụ nữ đang ngồi trên giường, đắp một tấm chăn mỏng: “Trong nhà có hơi bừa bãi, anh đừng ghét bỏ, ngồi đại chỗ nào đó đi.”
Nhà của người phụ nữ cũng không phải quá bừa, chỉ có điều ném rất nhiều chai thuốc, Trần Ca tiện tay nhặt một chai lên. Phía trên đều à tiếng anh, hắn chỉ có thể nhận biết được một số ít.
“Chớ có đụng lung tung vào đồ của tôi.” Người phụ nữ thấp giọng nói, cô ta nhìn Trần Ca, trong mắt mang theo một tia không xác định: “Trong ba lô của anh đựng gì thế? Tôi thấy anh không giống đến để mua nhà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây