Hai người gặp thoáng qua, Trần Ca quay đầu liếc nhìn đối phương, trên người cô ta phát ra một thứ mùi kỳ lạ, không giống như mùi nước hoa, mà giống với mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện hơn.
“Này!” Trần Ca đứng trước cửa thang máy, hướng về phía người phụ nữ, hô một tiếng.
Người phụ nữ dừng bước, quay đầu lại, khe hở giữa vành nón và khẩu trang để lộ ra một đôi mắt xinh đẹp đang khẽ chớp, lộ ra vài phần khó hiểu.
Liếc mắt nhìn, cô gái này không giống với ảnh chụp do cảnh sát cung cấp, hẳn không phải là bệnh nhân phòng số 2 mà Trần Ca muốn tìm.
“Cô là minh tinh trên tivi à? Tôi có thể chụp một bức ảnh với cô được không?” Trần Ca thừa nhận bản thân có hơi xúc động, hắn cũng không biết nói gì cho phải, chỉ tùy tiện tìm một cái cớ vụn về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây