“Đi vào, thành thực ngồi ở đó.”
Trần Ca ôm mèo trắng cùng gà trống tiến vào xe cảnh sát, từ giọng điệu của cảnh sát, hắn cảm giác được chuyện lần này có chút nghiêm trọng.
“Cảm ơn trời đất, anh không có việc gì là tốt rồi.” Phía sau xe cảnh sát còn có một người, hắn bày ra vẻ mặt khẩn trương, giọng nói có hơi quen.
“Lưu Đao? Sao anh lại ở đây? Là anh báo cảnh sát?” Trần Ca ngồi trên xe cảnh sát, không hiểu sao lại có cảm giác thân thuộc như trở về nhà, không chỉ không khẩn trương, mà còn có hơi buồn ngủ: “À, sao phòng livestream lại bị khóa? Lượt view cao nhất đêm nay là bao nhiêu? Lượt theo dõi của tôi thoáng cái đã tăng lên 15 vạn đấy.”
“Anh còn có tâm trang quan tâm đến phòng livestream?” Lưu Đao nắm lấy tay Trần Ca: “Đại ca của tôi ơi, không phải anh nói mấy bệnh nhân tâm thần kia đều là diễn viên trong Tòa nhà kinh dị của anh sao? Hại tôi cam đoan với cảnh sát, còn thề thốt nữa chứ, anh đây là đang đẩy tôi vào hố lửa mà…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây