Tôi Có Một Căn Phòng Khủng Bố

Chương 176: Hồi tưởng lại đi

Chương Trước Chương Tiếp

Khuôn mặt tinh xảo lại thêm huyết y càng nổi bật sự tái nhợt, mái tóc đen lật qua lật lại, Trương Nhã đứng trước mặt Trần Ca, hai khuôn mặt cách nhau không tới 30cm.

Khí tức rét lạnh như băng tuyết xuyên thấu qua da, bờ môi Trần Ca lập tức thâm tím, thân thể như rơi vào một hầm băng.

Kẻ không sợ trời không sợ đất như hắn, vậy mà lúc này lại sinh ra một chút nhát gan, hắn muốn tránh lui ra sau một chút, nhưng mà thân thể lại không nghe theo hắn chỉ huy.

Viên Kẹo rên rỉ kia như một tảng băng trôi chảy xuôi xuống, làm từng mạch máu của hắn như đông cứng lại.

Trong cơ thể Trần Ca như có oan hồn đang gào khóc, âm khí vờn quanh trái tim hắn, giống như có một đôi tay lạnh như băng đang nắm lấy trái tim.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️